Lục Dương mơ một giấc mơ rất dài. Mặc dù không nhớ rõ đã mơ thấy gì, nhưng hắn nhớ mình trúng phải lời nguyền của tiên nhân và rơi vào vòng luân hồi bất tận.
Không đúng, mình đã mang được Đường Truyền Vũ trở về, sao vẫn còn luân hồi?
Nhận ra điều này, đầu óc Lục Dương dần tỉnh táo trở lại. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy mơ hồ.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Sao hắn lại ngủ quên mất, một chút ấn tượng cũng không có?
Sao trời lại tối rồi?