Từ trong cơ thể của Lục Dương truyền ra một tiếng khẽ ngân vang vui vẻ. Một tiểu cô nương mặc váy vàng nhạt, trông như muội muội nhà bên, cười tít mắt chui ra từ trong cơ thể hắn.
Tiểu cô nương đáng yêu như muội muội nhà bên, đắc ý bay lượn quanh Lục Dương.
“Hừ hừ, vẫn cần đến bản tiên giúp đỡ phải không?”
“Đúng vậy, lại phiền tiên tử ra tay rồi.”
“Cũng chẳng phải phiền phức gì đâu. Ngươi là lão thần của triều đại này, an tâm phò tá bản tiên, bản tiên bảo vệ ngươi bình an cũng là chuyện nên làm.”