Đại sư Minh Ngữ nhìn thấy cảnh này thì sững sờ. Ở ải này, yêu cầu là tăng nhân không được kêu đau trong quá trình bị đánh đập, như vậy mới coi là vượt qua.
Tất nhiên, bí cảnh sẽ không để cho giám công đánh mãi, đánh đến lúc sau, tượng thần sẽ rơi xuống một tảng đá, đập chết giám công.
Giám công làm ác nhiều, đá rơi đập chết giám công, phù hợp với ý niệm của Phật môn là thiện có thiện báo, ác có ác báo.
Đại sư Minh Ngữ đã chủ trì hơn ngàn lần Tây Thiên bí cảnh, đã thấy không biết bao nhiêu lựa chọn của tăng nhân trong bí cảnh. Khó khăn lớn nhất của ải này là chịu đựng đau khổ, có chín phần tăng nhân không thể kiên trì đến lúc giám công chịu báo ứng kêu đau, những người còn lại kiên trì được cũng đều cắn răng chịu đựng, cho nên lão mới coi trọng Tâm Chân đã tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong.
Phật môn đề xướng dùng chính niệm quán chiếu để nhận thức đau khổ, từ đó đạt đến cảnh giới vượt qua đau khổ.