Lục Dương hít sâu một hơi khí lạnh. Tổ tiên của Tống Thiên Tỉnh quả thực lợi hại, chỉ dựa vào “Đại Toàn Nấu Nướng” để nấu ăn mà đã có thể mở được tửu lâu.
Có phải vì khách ăn xong đều mất trí nhớ nên không có đánh giá xấu không?
Cũng không biết vị tổ tiên Tống Thiên Tỉnh kia lấy được quyển sách này từ đâu, đã thiếu sót rất nhiều, ngay cả bìa cũng không có, chỉ còn lại mười mấy trang ở giữa.
“Sách này đều là cổ văn, ngươi đọc hiểu được sao?” Lục Dương không khoác lác, trong số tu sĩ hiện nay cũng chỉ có hắn và lão Mạnh là hoàn toàn đọc hiểu được cổ văn.
“Tổ tiên đã hao hết tâm huyết, cũng chỉ giải mã được một phần, ví như món ăn này có mười tám loại nguyên liệu, tổ tiên chỉ giải mã được sáu loại.”