Trong làn nước hồ trong vắt, một bóng dáng xinh đẹp bơi lội, động tác nhẹ nhàng, đôi tay khẽ khàng xé toạc mặt nước, tựa như cá bơi lội, đẹp đến cực điểm.
Bóng dáng ấy nằm trên mặt nước, mặc cho sóng xô đẩy, hưởng thụ khoảnh khắc thư thái này.
Trên bờ, Lục Dương tỏ ra bất lực: "Tiên tử, có thể đừng bơi ở đây được không?"
"Bơi cũng quản à? Xịt ngươi nè." Bất Hủ Tiên Tử chu môi, hai tay chắp lại, một cột nước từ khe hở giữa các ngón tay bắn ra, xịt về phía Lục Dương, nhưng hắn dễ dàng né được.
"Ngươi bơi ta tất nhiên không quản được, nhưng xin đừng bơi trong không gian tinh thần của ta, như vậy chẳng khác nào trong đầu ta toàn là nước." Lục Dương bất lực nói.