Lục Dương trở về Thiên Môn phong, ngồi xếp bằng trên tảng đá khổng lồ đầy kiếm khí, mở miệng, nuốt linh khí, tĩnh tâm tu luyện.
Linh khí liên tục tràn vào cơ thể, dưới tác dụng của “Minh Tâm Kiến Tính Quyết”, chuyển hóa thành linh lực tinh khiết, cuồn cuộn chảy trong cơ thể.
Hắn chậm rãi duỗi hai ngón tay ra, kiếm khí màu xanh dài một trượng ngưng tụ ở đầu ngón tay.
“Đi!” Hắn đột ngột chỉ về phía trước, kiếm khí màu xanh bay về phía trước, xuyên qua ba gốc cây, đâm sâu vào gốc cây thứ tư nửa tấc rồi mới biến mất.
Đây không phải là những cây cối thường thấy bên ngoài, mà là cây Cầu Long do Bất Ngữ đạo nhân cố ý trồng ở Thiên Môn phong. Rễ cây to lớn, tựa như cầu long, vỏ cây từng mảnh chồng lên nhau, giống như vảy rồng.