"Sao ta lại không gặp những chuyện thế này chứ!" Mạnh Cảnh Chu hối hận, cảm thấy mình đã bỏ lỡ một cơ duyên lớn.
Tên khốn Lục Dương, cướp cơ duyên của ta, mối thù này không đội trời chung!
"Tất cả là số mệnh, nhận mệnh đi thôi." Lục Dương an ủi.
"Cút đi!" Mạnh Cảnh Chu tức giận nói, sao mọi chuyện tốt đẹp đều để Lục Dương gặp phải hết rồi.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu căn bản không có ý định ra tay, lo lắng của Triệu Phá đều vô ích.