Bất Hủ Tiên Tử nghe sư tỷ nhắc nhở, biểu cảm rất đặc sắc, giống như một viên chức đã làm việc vất vả cả năm, vừa ra ngoài nghỉ mát thì lại bị cấp trên gọi quay lại xử lý công việc.
Bất Hủ Tiên Tử bỗng nhớ ra mình trọng sinh trở về, còn có bàn tay vàng giúp đỡ. Cũng chính nhờ có bàn tay vàng này mà từ khi trọng sinh đến giờ, nàng mới sống thuận buồm xuôi gió.
“Lục Dương, ngươi giúp ta xử lý đi.”
Lửa cháy lại lan đến đầu Lục Dương, hắn đành phải tiếp quản quyền điều khiển thân thể một lần nữa.
Lục Dương: “...”