Tại một động thiên vô chủ vừa mới được phát hiện, các tu sĩ Đại Ngu đang lần lượt chuyển đồ từ nhẫn trữ vật ra để trang trí cho nơi ở mới của mình.
Ngay cả những cung điện nguy nga tráng lệ cũng được mang ra khỏi nhẫn trữ vật, nhanh chóng hiện lên sừng sững giữa động thiên hoang vu.
Bên cạnh cung điện là một căn nhà tranh đơn sơ, chính là nơi ở của Quốc Sư. Ông tự xưng là Sơn Nhân, nơi ở cũng vô cùng giản dị và khiêm tốn.
Quốc Sư ngồi xổm trên một chiếc ghế nhỏ, đôi mắt sâu thẳm như giếng cổ không thấy đáy, toát lên dáng vẻ của một cao nhân ẩn dật đang bày mưu tính kế.
“Bây giờ thì an toàn rồi.”