Mạnh Cảnh Chu đỡ trán, giọng đầy bất lực: “Có bản đồ nào lớn hơn không, kiểu như có ghi chú cả địa điểm của Huyền Vũ tộc, Côn Bằng tộc chẳng hạn?”
Chấp sự nghe vậy liền giật nảy mình: “Huyền Vũ tộc, Côn Bằng tộc đều là những chủng tộc trong truyền thuyết, hải vực của họ là cấm địa sinh mệnh, nhân tộc không thể đến gần, làm sao chúng ta biết được vị trí của họ chứ.”
Mạnh Cảnh Chu nhớ đến vị trưởng lão Côn Bằng tộc đã ghé nhà mình hồi Tết, cảm thấy đối phương khá hiền hòa, thậm chí còn lì xì cho mình nữa.
Hắn có hơi hối hận, lão Mã đã thả bọn họ xuống quá sớm, ít nhất cũng phải đi sâu vào Đông Hải một chút, tìm nơi nào có tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Nơi quái quỷ này ngay cả một tên Trúc Cơ kỳ cũng không có.