TRUYỆN FULL

[Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 78: Đặt tên tiệm (2)

“Rốt cuộc là ai mượn sức mạnh của ta?” Vân Chi thắc mắc. Cả Bất Hủ giáo đã kéo nhau chạy trốn, không còn một ai ở lại, chỉ để lại Sơn Hà Đỉnh có thể mua được cả một tông môn nhất phẩm.

Hiện tại cũng không thể tìm ra được kẻ đã mượn sức mạnh của nàng.

Trong pháp thuật có một loại được gọi là “Thần Giáng Thuật”, có thể mượn sức mạnh của người khác trong tình huống được cho phép. Chỉ có điều, loại pháp thuật này đã gần như thất truyền, độ khó để học cũng cực kỳ lớn. Vân Chi đã rất lâu rồi không gặp loại pháp thuật này.

Huống hồ, ai có thể mượn sức mạnh mà không cần sự cho phép của nàng? Vân Chi cảm thấy người mượn sức mạnh của mình dường như không có ác ý, bởi vậy vừa rồi chỉ là phản ứng theo bản năng, nàng cũng không ngăn cản luồng sức mạnh kia bị mượn đi.

Vân Chi cũng đã đoán được là ai.

“Nhưng mà hắn học Thần Giáng Thuật từ đâu?”

Vân Chi nhớ mình chưa từng dạy Lục Dương loại pháp thuật tương tự như thế bao giờ.

...

Đệ nhất, Lục Dương.

“Hả? Đệ nhất đã đổi rồi sao?” Phó giáo chủ nghi hoặc. Vừa rồi bọn hắn bận rộn chạy trốn, cũng không chú ý Lục Dương đã làm gì.

Sơn Hà Đỉnh đã vỡ nát, cũng không xem lại được.

“Nhưng Tiên Nhãn sẽ không sai, ba người này chính là kẻ gây ra mức độ phá hủy lớn nhất!” Giáo chủ khẳng định. Hắn cũng không đoán được Lục Dương đã làm gì. Người đứng đầu vừa rồi chỉ trong thời gian ngắn đã giết chết mấy trăm người, còn mang đến nguy hiểm cho mấy ngàn người khác, chẳng bao lâu nữa sẽ chết. Vậy mà Lục Dương lại có thể vượt qua người này để trở thành đệ nhất, quả thực không thể tin nổi.

Nhưng cũng không cần phải đoán, Tiên Nhãn chính là chí bảo tiên nhân, còn cao cấp hơn cả Sơn Hà Đỉnh, tuyệt đối sẽ không sai.

Quả thực, Lục Dương triệu hồi Vân Chi đến đây, phá hủy Sơn Hà Đỉnh và cả tổng bộ Bất Hủ giáo, mức độ phá hủy mà hắn gây ra cho Bất Hủ giáo có thể xếp vào hàng top 3 trong lịch sử.

Nếu chỉ xét về mức độ thương tổn gây ra cho giáo chủ thì có thể xếp hạng nhất.

Giáo chủ đắc ý nói, dường như quên cả đau đớn: “Đấy, ta đã bảo rồi mà, tên Lục Dương này có đại trí tuệ, đừng thấy nhất thời thứ hạng thấp mà coi thường, chỉ cần ngươi không chú ý, hắn sẽ gây ra chuyện lớn cho mà xem, lần này chẳng phải đã lên đệ nhất rồi sao.”

“Đừng thấy Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt ngươi xem trọng biểu hiện bình thường, đó là thời gian không đủ, nếu thời gian đủ, chắc chắn sẽ giành được hạng hai, hạng ba.”

Phó giáo chủ tâm phục khẩu phục, giáo chủ vẫn là giáo chủ, không chỉ làm việc cẩn thận mà ánh mắt cũng cực kỳ độc ác, trách không được mình chỉ là phó giáo chủ, còn người ta là giáo chủ.

“Vậy ngươi đánh giá Lục Dương như thế nào?”

Giáo chủ suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói: “Ở cửa ải thứ nhất, Lục Dương đi theo hướng khác, bộc lộ ra thiên phú Võ Đạo, dùng Võ nhập Đạo, hiếm thấy trên đời. Ở cửa ải thứ hai, hắn cẩn thận quan sát, tổng kết quy luật, mua hết khoai tây, khiến những người tham gia sau không thể kiểm tra, có thể thấy được hắn có sức phá hoại cực lớn. Đặc điểm này càng bộc lộ rõ ràng ở cửa ải thứ ba, gọi là ma chủng trời sinh cũng không quá.”

Phó giáo chủ kinh ngạc, hắn quen biết giáo chủ lâu như vậy, chưa từng nghe thấy ai được đánh giá cao như thế.

“Vậy còn Mạnh Cảnh Chu?”

“Mạnh Cảnh Chu ở cửa ải thứ nhất bị nhện cắn, sau đó nhận được sức mạnh, đây là thể hiện của vận khí, đặt trong thời đại này chính là đạo chủng ứng vận mà sinh. Ở cửa ải thứ hai, hắn cẩn thận nghiên cứu đề thi, suy nghĩ vấn đề từ nhiều góc độ, nhìn như kiêu ngạo ngang ngược nhưng thực chất là bước bước mà thắng, kế hoạch chu đáo, cuối cùng phá tan phòng tuyến tâm lý của khảo quan, thuận lợi vượt qua khảo nghiệm.”

“Đáng tiếc cửa ải thứ ba còn chưa phát huy được ưu thế của hắn đã kết thúc, hơi kém Lục Dương một chút, có thể gọi là đạo ma giáng thế.”

Đánh giá đạo ma giáng thế cũng cực kỳ hiếm thấy, trong số những người trẻ tuổi, không có mấy người được giáo chủ đánh giá như vậy, xem ra tương lai của Mạnh Cảnh Chu này là vô hạn.

“Vậy còn Man Cốt?”

“Cửa ải thứ nhất có ngộ tính, có kiên trì, có kế hoạch. Cửa ải thứ hai suy nghĩ vấn đề khá chu đáo, chỉ là ở cửa ải thứ ba không có chủ kiến gì. Trong những lần khảo nghiệm trước đây thì hắn thuộc dạng biểu hiện rất ưu tú, đáng tiếc trước có trân châu bảo ngọc, ta chỉ có thể đánh giá hắn là ma ở trong lòng.”

Ma ở trong lòng, dựa theo kinh nghiệm trước đây, chỉ cần không ngã xuống thì đều có thể trở thành tầng lớp cao của Bất Hủ giáo.

“Có cần điều bọn hắn đến tổng bộ bồi dưỡng cẩn thận không?” Phó giáo chủ hỏi.

Giáo chủ lắc đầu, nói ra kinh nghiệm của mình: “Đừng vội vàng như thế, cứ để bọn hắn làm từ cơ sở, ít nhất cũng phải có hai năm kinh nghiệm cơ sở. Tin ta đi, kinh nghiệm cơ sở có trợ giúp rất lớn đối với sự phát triển sau này, ta cũng đi lên từ cơ sở đấy.”

“Hơn nữa, ta còn có một kế hoạch, người như Lục Dương có tư tưởng khác lạ, sức phá hoại rất lớn, đợi hắn trưởng thành rồi xem có thể để hắn trà trộn vào tông môn chính đạo, ví dụ như Vấn Đạo tông.”

Phó giáo chủ bật cười, cảm thấy giáo chủ thật sự quá đề cao bọn họ, những tông môn khác thì bọn họ còn có biện pháp trà trộn, chứ Vấn Đạo tông thì quá khó, chỉ riêng tư tưởng của đệ tử Vấn Đạo tông thôi cũng không có mấy người theo kịp, trà trộn vào đó chẳng bao lâu sẽ bị phát hiện vì không hợp nhau.

Trà trộn vào Vấn Đạo tông nói dễ hơn làm.

“Ta đi chữa thương đây.” Giáo chủ nói xong thì đến mật thất đóng cửa điều tức.

Phó giáo chủ từ đầu đến cuối đều không có ý định mưu quyền đoạt vị, hôm nay chính là ví dụ, mặc dù giết giáo chủ thì mình có thể leo lên một bước, nhưng sau đó thì sao, chính đạo đánh tới thì phải làm thế nào, mình có thể đưa ra quyết định chính xác không?

Một khi quyết định sai lầm, mình nhất định phải chết dưới chiêu thức của chính đạo, đến lúc đó hối hận vì đoạt vị cũng đã muộn.

...

Diên Giang đà.

“Tổng cộng có mười người vượt qua khảo nghiệm, còn có ba người được đánh giá là ma chủng trời sinh, đạo ma giáng thế, ma ở trong lòng?!” Đà chủ nghe được giáo chủ phái người truyền lời, vui mừng đến mức lông mày cũng dựng lên.

Còn tốt hơn cả tình huống tốt nhất mà hắn dự đoán! Cơ hội thăng chức ở ngay trước mắt!

Những tán tu Ma Đạo không vượt qua cửa ải thứ nhất và thứ hai, trong lúc hôn mê, mười một tên chấp sự đã phân tán hành động, ném bọn chúng đến các nơi. Sau khi bọn chúng tỉnh lại sẽ quên mất vị trí của Diên Giang đà, chỉ coi những chuyện vừa xảy ra là một giấc mơ.

Phương pháp ổn định nhất là giết bọn chúng, như vậy sẽ tuyệt đối không lộ ra vị trí của Diên Giang đà, nhưng vì đại cục mà Bất Hủ giáo không làm như vậy.

Những tán tu Ma Đạo này gây họa một phương, có thể hấp dẫn sự chú ý của chính đạo, trong đủ loại thông tin hỗn loạn, chính đạo không thể phân biệt được đâu là do tán tu Ma Đạo gây ra, đâu là do Ma Giáo gây ra, như vậy sẽ đạt được hiệu quả nhiễu loạn tầm mắt và thính giác.

Lục Dương ba người từ từ tỉnh lại, vừa rồi xảy ra quá nhiều chuyện, đầu óc có chút hỗn loạn.

Hình ảnh nhìn thấy trước khi hôn mê là... Đại sư tỷ từ trên trời giáng xuống?!

Lục Dương sợ đến toát mồ hôi lạnh, đại sư tỷ sẽ không thấy mình biến thành bộ dáng của nàng chứ, nếu nhìn thấy rồi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt cũng nhớ lại những chuyện đã xảy ra, Tượng Hình Quyền của Lục Dương đã triệu hồi đại sư tỷ thật sự.

Lục Dương dùng ánh mắt cảnh cáo hai người, không được tiết lộ tin tức ra ngoài, hai người kia biết điều vội vàng gật đầu.

Đà chủ đè nén sự vui mừng trong lòng, dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “Từ hôm nay trở đi, mười người các ngươi chính là người của Bất Hủ giáo.”

“Theo lý thì nên tổ chức lễ nhập giáo trước, nhưng hôm nay ba vòng khảo nghiệm đã hao phí hết sức lực của mọi người, ta cũng không ngoại lệ, dùng trạng thái này đi bái tiên nhân là không tôn trọng tiên nhân. Ngày mai lại đến đây tổ chức lễ nhập giáo.”

Lục Dương nhìn ra được, khi nhắc đến tiên nhân bất hủ, giọng điệu của đà chủ và thần sắc của mười một tên chấp sự đều thay đổi.

Điều này chứng tỏ bọn hắn tín ngưỡng tiên nhân bất hủ không phải là giả vờ, mà là thực sự tin tưởng vào sự tồn tại của tiên nhân bất hủ.

“Thảo nào được xưng là ‘giáo’.” Lục Dương nghĩ.

Chỉ nghe đà chủ tiếp tục nói: “Bất quá hôm nay có người mới gia nhập, không chúc mừng một chút cũng không hợp lẽ, như vậy đi, chúng ta ra ngoài ăn một bữa.”

“Ta nghe nói trong quận mới mở một quán nướng, tên là Một Lần Nữa, hương vị không tệ, được đánh giá rất cao, chúng ta sẽ đến đó tập hợp, ta mời khách.”

Lục Dương: “...”

Mạnh Cảnh Chu: “...”

Man Cốt: “...”

Không cho nghỉ ngơi à?