“Ta đổi ý rồi.” Đại hoàng tử Khương Quần thản nhiên nói, hoàn toàn không cảm thấy lời này có gì là vô sỉ.
Cái gì mà ta muốn làm hoàng đế? Ai nghe thấy? Có chứng cứ không?
“Hừ, từ nhỏ trẫm đã dạy ngươi phải giữ lời hứa, thành thật đáng tin, ngươi quên hết rồi sao!” Hạ Đế tức giận, lừa mãi đối phương mới đồng ý, chuyện này sao có thể nói đổi ý là đổi ý được?
Khương Quần nhìn phụ hoàng đầy vẻ không tin nổi, lúc ngài giả bệnh sao không thấy ngài thành thật đáng tin?
“Ngươi có đổi ý cũng vô dụng, trẫm đã dùng cầu lưu ảnh ghi lại rồi.” Hạ Đế hiểu rõ đại nhi tử là người như thế nào, đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.