TRUYỆN FULL

[Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 89: Vị trí của cứ điểm (2)

Khi vừa tiến vào quận Diên Giang, Man Cốt từng đề nghị báo chuyện phân đà Diên Giang cho quan phủ biết, cùng tìm kiếm Tần Nguyên Hạo, nhưng lại bị Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu lấy lý do quan phủ không đáng tin cậy mà phủ quyết.

Hiện tại xem ra, lo lắng của hai người cũng có lý.

Phân đà Diên Giang còn cài nội gián vào trong quan phủ, hơn nữa địa vị còn không thấp!

Chu Đà chủ chậm rãi nói: “Lục Dương, trong tầng lớp cao cấp của phân đà Diên Giang, người mà ta xem trọng nhất chính là ngươi. Sau Tết Hái Thôn, bên trên sẽ phái người đến phân đà Diên Giang khảo sát, lần khảo sát này không giống trước kia, lần này có các ngươi, Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt ba tên hạt giống Ma Đạo, đánh giá của bên trên với ta sẽ tăng lên không ít.”

“Ta có khả năng được thăng chức rất lớn, nếu vậy thì vị trí đà chủ sẽ trống.”

“Theo thông lệ, đà chủ mới sẽ được chọn từ trong tầng lớp cao cấp của phân đà, mặc dù ngươi mới vào nhưng xét đến đánh giá của giáo chủ với ngươi, được bên trên bổ nhiệm làm đà chủ cũng không phải không có khả năng.”

“Đối thủ của ngươi hiện tại còn đang bị nhốt trong đại lao, ba ngày sau mới có thể ra, hành động ngu xuẩn như vậy, đánh giá của bên trên với bọn họ sẽ không cao.”

“Tết Hái Thôn là ngày lễ lớn của mấy quận xung quanh, ảnh hưởng không nhỏ, nếu trong ngày lễ này gây ra chuyện, bên trên sẽ đánh giá ngươi cao hơn.” Chu Đà chủ như có như không nhắc nhở Lục Dương.

...

Lục Dương kể lại lời của Chu Đà chủ cho Mạnh Cảnh Chu và những người khác nghe, Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt đều rất may mắn khi trước kia bọn họ lựa chọn là bịa chuyện gây rối cho Tần Nguyên Hạo, không đi tìm quan phủ giúp đỡ.

Nếu không thì đâu còn quán nướng náo nhiệt như vậy nữa.

Lục Dương cảm thấy trọng điểm chú ý của bọn họ có gì đó không đúng.

“Chỉ là không biết rốt cuộc người nào là nội gián mà Chu Đà chủ bố trí.” Bốn người đều rất khó xử, bọn họ không biết trong quan phủ người nào có tư cách biết chuyện Hoàng phù.

“Đừng sợ, đợi ngươi lên làm đà chủ thì sẽ biết ai là nội gián thôi, Chu Đà chủ xem trọng ngươi như vậy, trước khi đi chắc chắn sẽ nói cho ngươi!” Mạnh Cảnh Chu cười to, không nghĩ tới Lục Dương lại được thăng chức nhanh như vậy.

Nếu Lục Dương thăng chức, hắn và Man Cốt không phải muốn làm gì ở quận Diên Giang thì làm cái đó sao?

Có người che chở chính là tốt.

Bốn người đang thảo luận sôi nổi, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Vệ bộ đầu.

“Tiểu Lục chưởng quầy, ta lại mang cờ đến tặng ngươi đây.”

Lục Dương mở cửa, nhiệt tình đón Vệ bộ đầu vào.

“Ô, đều ở đây này, thật náo nhiệt.” Vệ bộ đầu thuận miệng nói.

“Chúng ta đang thảo luận vụ án hôm qua.”

Nghe Lục Dương nói như vậy, Vệ bộ đầu nghiêm túc cảnh cáo: “Tiểu Lục chưởng quầy, án tối qua ngươi nhất định phải giữ bí mật, đừng nói với người khác nữa.”

“Ta cũng biết các ngươi không phải người bình thường, là tu sĩ đến đây trải nghiệm cuộc sống, có đôi khi còn ra tay nghĩa hiệp.”

“Nhưng lần này không giống, lần này liên quan đến tu sĩ Ma Đạo lòng dạ độc ác, hơi bất cẩn sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, các ngươi nhất định không được tìm kiếm chủ nhân của phù giấy.”

Lục Dương bật cười, Ma Đạo cảnh cáo hắn không được nhúng tay vào chuyện này, Chính Đạo cũng cảnh cáo hắn không được nhúng tay vào chuyện này.

“Ngươi đừng cười, đây là chuyện vô cùng nghiêm túc!” Vệ bộ đầu còn tưởng rằng Lục Dương không để chuyện này vào lòng.

Lục Dương nghiêm mặt, cam đoan mình sẽ không nhúng tay vào chuyện này nữa, lúc này Vệ bộ đầu mới yên tâm rời đi.

“Uống chén trà rồi đi.”

Vệ bộ đầu xua tay: “Không được, lãnh đạo giục gấp lắm, ta còn phải dẫn người đi tìm những tờ phù khác.”

Tiễn Vệ bộ đầu đi, bốn người Lục Dương lo lắng nha môn không đủ nhân lực, không nhất định có thể bắt được người trong bóng tối.

Nếu chuyện này xảy ra sai sót, không biết sẽ có bao nhiêu thọ nguyên của người khác bị âm thầm cướp đi.

Lục Dương cúi đầu trầm tư: “Chúng ta đã học được phương pháp ẩn nặc khí tức, bất quá chỉ dùng phương pháp ẩn nặc khí tức không nhất định an toàn.”

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lan Đình đang cùng với đám Trành quỷ học xâu xiên nướng, trong lòng nảy ra ý tưởng.

“Lan Đình đạo hữu, ta có một việc muốn nhờ.”

Lan Đình cười nói: “Mọi người đều là đệ tử Tiên Môn, cùng nhau trảm yêu trừ ma, hiện tại ta vẫn là cấp dưới của ngươi, không cần khách sáo như vậy, cứ gọi ta là Lan Đình là được.”

Lục Dương thuận theo: “Lan Đình, ngươi có thể dạy chúng ta phù ẩn thân không?”

Lan Đình hiểu ý của Lục Dương: “Ý của ngươi là muốn dùng phù ẩn thân để che giấu thân hình, âm thầm ra tay giúp Vệ bộ đầu?”

Lục Dương gật đầu.

“Đương nhiên là không thành vấn đề, phù ẩn thân không phải phù văn quá khó, chỉ cần thiên phú không quá kém, nửa ngày là có thể học được.”

Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt nghe nói lại có thể học được thứ mới, hơn nữa còn không phải Lục Dương dạy, cực kỳ hưng phấn.

“Ba người các ngươi đã học qua phù lục chưa?”

Ba người đồng thời lắc đầu.

Lan Đình không ngạc nhiên: “Vậy thì dạy các ngươi từ đầu.”

Lan Đình cũng rất hưng phấn, đây là lần đầu tiên nàng dạy người khác thứ gì đó, ở Nguyệt Quế Tiên Cung đều là sư tỷ dạy nàng, hiện tại cuối cùng cũng đến phiên nàng làm lão sư rồi.

“Bản chất của phù lục là thể hiện pháp thuật bằng đồ họa, đưa nó lên mặt giấy, ba người các ngươi xuất thân Vấn Đạo Tông, thiên phú phương diện pháp thuật không kém, học sẽ rất dễ.”

“...Phù đởm là linh hồn của một tấm phù lệnh, một tấm phù có thể phát huy đầy đủ hiệu quả hay không, trong chừng mực rất lớn là do có phù đởm trấn giữ hay không...”

“...Đồ án được sử dụng nhiều nhất trong phù lục là vân lục, vân lục chính là đồ án mô phỏng sự biến hóa của khí trời, lấy nó từ tự nhiên...”

“Cụ thể đến phù ẩn thân chính là lấy ‘cương’ làm phù đởm, lấy vân lục mờ ảo làm đồ án.”

Đầu ngón tay Lan Đình chấm một chút nước trong, ngón tay như rồng rắn, chỉ vài cái đã vẽ ra một tấm phù ẩn thân trên mặt bàn, nàng dùng lòng bàn tay hút một cái, phù ẩn thân liền rời khỏi mặt bàn, hút vào lòng bàn tay.

Lan Đình vỗ lên người, trong ánh mắt chăm chú của ba người, nàng biến mất.

Vài giây sau Lan Đình xuất hiện, cười nhạt nói: “Đây là phù ẩn thân sơ cấp nhất, chỉ có thể ẩn đi thân thể về mặt thị giác, các ngươi nên có thể thông qua hô hấp, nhịp tim và các chi tiết khác để nhận ra vị trí của ta.”

Ba người gật đầu, cho dù là như vậy thì cũng tương đối lợi hại rồi.

“Các ngươi thử một chút.”

Sau nửa ngày học tập, ba người đã có hiểu biết sơ bộ về phù lục, lấy văn phòng tứ bảo ra bắt đầu thử viết phù ẩn thân, bọn họ còn chưa làm được đến trình độ lấy nước làm phù.

Mạnh Cảnh Chu luyện chữ nhiều năm, viết chữ rất đẹp, tay phải cầm bút lông và cổ tay cực kỳ vững vàng.

Hắn vận chuyển linh lực ở đầu bút, rất nhanh đã vẽ xong một tấm phù ẩn thân, giống tám phần so với Lan Đình vẽ.

Vẽ vài lần sau, liền không khác gì Lan Đình vẽ.

Mạnh Cảnh Chu cười tủm tỉm dán lên người, quả nhiên biến mất.

Thiên phú của Man Cốt ở phương diện này kém hơn một chút, hắn không khống chế linh lực đủ cẩn thận, thử vài chục lần mới thành công một lần, theo số lần thử tăng lên, tỷ lệ thành công càng ngày càng cao.

Lan Đình âm thầm tán thưởng, không hổ là đệ tử Vấn Đạo Tông, sinh ra đã có thiên phú với phù lục.

Lục Dương thì sao?

Lan Đình nhìn về phía Lục Dương.

Lục Dương cũng rất nhanh đã viết xong một tấm phù ẩn thân, hơn nữa còn thành công ngay lần đầu tiên, thiên phú cực kỳ đáng sợ.

Lục Dương dán phù ẩn thân lên người, cả người đều biến mất.

Bất quá chỉ có người biến mất, quần áo vẫn còn.

Giống như ma quỷ vậy.

“Chuyện quỷ gì thế!” Chuyện thần kỳ xảy ra, quần áo biết nói chuyện.

Lục Dương nghĩ dù sao hiện tại đang trong trạng thái ẩn thân, dứt khoát cởi quần áo ra.

Sau đó hắn tuyệt vọng phát hiện phù ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy.

Đây là ẩn thân cái rắm gì!

Hắn suýt nữa muốn xé phù ẩn thân xuống.

May mắn lý trí vẫn còn, không để hắn làm như vậy.