Mạnh Quân Tử nhìn sao cũng thấy chướng mắt với Hạ Đế, lúc ngươi chết chẳng nói lời nào, sao sống lại rồi lại lắm lời thế?
Mạnh Quân Tử còn chưa kịp nói gì, chợt nghe “ầm” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.
Một thanh niên vác cuốc đi vào, khí chất hiên ngang, đầu kia của chiếc cuốc buộc một người, đung đưa qua lại.
“Haha, chuyện ở Dự Châu đã xong, bên ngươi tiến triển đến đâu rồi?”
Mạnh Quân Tử trừng mắt nhìn thanh niên vác cuốc, các ngươi đã thông đồng với nhau rồi sao, lại còn thay phiên nhau hỏi ta.