Đối mặt với cột sáng xanh mà Lạc Hồng Hà đánh ra từ xa, trước mặt kẻ xâm nhập dường như có một bức tường vô hình ngăn chặn đòn tấn công.
“Vẫn bị phát hiện rồi.”
Một kẻ xâm nhập khác xuất hiện, vẻ mặt cười tủm tỉm, đã bị người trong Tiên Cung phát hiện thì cũng không cần phải che giấu nữa.
Không sao, dù sao ý định ban đầu của bọn họ cũng là gây náo loạn, chẳng qua là kế hoạch được thực hiện sớm hơn mà thôi.
“Các ngươi là ai!” Lạc Hồng Hà lao vút đến, tay cầm bảo hộp Câu Quang, nhìn chằm chằm hai người này.