“Thần giáo Cốt Lâu, cái tên nghe cũng oai đấy, mà chẳng thấy món nào ra hồn.”
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu mang theo ba người Đường Truyền Vũ, càn quét kho báu của Thần giáo Cốt Lâu, còn chẳng bằng di sản của Tam Nhãn Quỷ Tăng và Hư Động Âm Ảnh để lại.
Vừa tìm kiếm, Mạnh Cảnh Chu vừa lẩm bẩm không hài lòng: “Các ngươi đặt cái tên Thần giáo Cốt Lâu làm gì? Làm ta cứ tưởng cùng cấp bậc với Vô Tình giáo, Bất Hủ giáo, hóa ra chỉ là cá bé.”
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đã thấy nhiều bảo vật, rất hiếm khi có thứ lọt được vào mắt bọn hắn, nhưng Đường Truyền Vũ và hai người kia thì khác.
Đối với bọn họ, bất kỳ món đồ nào của Thần giáo Cốt Lâu cũng là bảo vật vô giá.