“Lại trở về rồi.”
Lục Dương hít thở đều, bình ổn tâm cảnh.
Vừa rồi còn đang sống chết giao tranh, chớp mắt một cái thời gian đã đảo ngược, khôi phục lại trạng thái yên bình ngày xưa, loại chênh lệch này lớn đến mức Lục Dương có cảm giác như cách một đời.
Ít nhất là hòa bình trên mặt ngoài.
Từ thời gian mà xem, hai vị trưởng lão của Vô Tình Giáo đã bắt đầu đi đến kênh đào để hạ độc, mà nước bắn tung tóe đầy trên đường phố này, thật ra đã ẩn chứa Vong Tình độc, chỉ là còn chưa hoàn toàn phát tán ra mà thôi.