"Đa tạ tiền bối Ứng Thiên vất vả rồi." Lục Dương gửi trả lại chiếc nhẫn đen tuyền về Nguyệt Quế Tiên Cung.
Ứng Thiên Tiên nhìn Lục Dương, vỗ nhẹ vào vai hậu bối mà mình rất coi trọng, nở nụ cười sảng khoái và khích lệ hắn tu hành.
"Lục tiểu hữu tiến bộ nhanh thật, đã đến Hóa Thần hậu kỳ rồi."
"Tiểu hữu cứ yên tâm tu luyện, đến lúc đột phá có ta bảo hộ, tuyệt đối an toàn!"
Lục Dương cười gượng, Ứng Thiên Tiên vỗ làm hắn đau điếng: "Ứng Thiên tiền bối không cần đặc biệt chiếu cố ta đâu. Ta vẫn luôn nghĩ rằng, tu luyện là chuyện không thể đi đường tắt được."