TRUYỆN FULL

[Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 134: Phường thị của Tu tiên giả (1)

[Điều thứ hai mươi mốt: Sau khi rời khỏi tiểu trấn hoặc giết chết trấn trưởng thì không cần tuân thủ quy tắc Trấn Bố Y nữa]

Quy tắc được viết chi chít trên cả mặt trước và mặt sau của tờ giấy trắng, sau khi Lục Dương đọc xong thì tờ giấy trắng biến mất.

“Đây là cái gì?” Lục Dương sinh ra một cảm giác vô cùng kỳ lạ, những quy tắc này toát ra một sự bất thường khó tả.

“Trò vặt của tu sĩ Hợp Thể kỳ!” Bất Ngữ Đạo Nhân trầm giọng nói, nhìn thấy hai mươi mốt điều quy tắc này, cuối cùng hắn cũng xác nhận được suy đoán của mình.

Có một đại năng Hợp Thể kỳ ở đây, hơn nữa dựa theo sự áp chế đối với bản thân hắn thì nơi này không chỉ có một vị Hợp Thể kỳ!

“Đồ nhi, Tiểu Mạnh, hai người các ngươi đã từng nghe nói đến ‘Đại Thế Sắp Đến’ chưa?”

Hai người gật đầu nhưng vẫn không hiểu lắm, khái niệm đại thế sắp đến quá chung chung, bọn họ cũng không biết cụ thể nó có ý nghĩa gì.

“Đại thế sắp đến có rất nhiều biểu hiện, một trong số đó là các cường giả của những thời đại khác thức tỉnh từ trong giấc ngủ!”

“Hiện nay linh cơ rõ ràng, đạo vận hoạt động mạnh mẽ, càng dễ dàng tu hành ngộ đạo, thậm chí có người còn nói có thể thành tiên!”

“Thời đại Đại Càn, thời đại Đại Ngu xuất hiện rất nhiều đại năng nhưng bị mắc kẹt bởi tư chất của bản thân, không thể đột phá thêm bước nữa, vì vậy bọn họ đã nghĩ ra phương pháp ngủ say, lấy linh thạch tủy làm vật dẫn, phong ấn chính mình, tiến vào trạng thái giả chết, đợi đến khi đạo vận hoạt động mạnh mẽ thì bọn họ sẽ thức tỉnh khỏi giấc ngủ.”

“Sau khi ý thức của bọn họ tỉnh lại, thân thể vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại, cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa, vì vậy bọn họ sẽ dùng mọi cách để bảo vệ bản thân, không để lộ tung tích.”

“Phân chia khu vực, thiết lập quy tắc, giam cầm người đến là một trong những cách đó.”

“Các ngươi có biết sự khác biệt giữa Luyện Hư kỳ và Hợp Thể kỳ là gì không?”

Hai người lắc đầu, những chuyện này vẫn còn rất xa vời đối với bọn họ.

“Sự khác biệt giữa Luyện Hư kỳ và Hợp Thể kỳ là ở chỗ có nắm giữ được [quy tắc] hay không.”

“Quy tắc sao?” Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu theo bản năng lặp lại một câu.

“Hợp Thể kỳ có thể lấy ý chí của bản thân làm cơ sở để sửa đổi quy tắc thực tế trong một phạm vi nhất định, nhưng quy tắc được sửa đổi không thể quá trái với lẽ thường, ví dụ như không thể thiết lập quy tắc là [ta vô địch, bất tử,… trong khu vực này].”

“Cuộc khảo nghiệm Hà Linh và khảo nghiệm Vấn Tâm Sơn mà các ngươi gặp phải khi nhập tông đều là biểu hiện của quy tắc.”

“Hợp Thể kỳ nắm giữ quy tắc ở mức độ tương đối thấp, cần thiết lập nhiều quy tắc để hạn chế hoạt động của người trong phạm vi quy tắc.”

“Độ Kiếp kỳ, tiên nhân nắm giữ quy tắc ở mức độ khác nhau, tiên nhân là mức độ cao nhất, sau khi thành tiên sẽ ngưng tụ đạo quả, đạo quả chính là biểu tượng của quy tắc, uy năng bao phủ toàn bộ thế giới.”

Lục Dương nghĩ đến đạo quả của Bất Hủ Tiên Tử – chỉ cần có người đọc tôn xưng và tiên danh của nàng thì nàng có thể sống lại.

Nhìn từ kết quả, cá thể Bất Hủ Tiên Tử là bất tử bất diệt.

Nhưng xét theo phạm vi toàn thế giới thì điều này có nghĩa là Bất Hủ Tiên Tử có thể vượt qua mọi giới hạn về thời gian, không gian, linh hồn và nhục thân để trực tiếp sống lại, trái ngược với lẽ thường của thế gian, có thể nói là vô cùng khủng bố!

Lục Dương nói suy đoán của mình cho Bất Hủ Tiên Tử nghe, Bất Hủ Tiên Tử gật đầu, khẳng định suy nghĩ của Lục Dương: “Tuổi không lớn mà đầu óc lại nhanh nhạy ghê.”

Lục Dương tạm thời không có tâm trạng để ý đến lời trêu chọc của Bất Hủ Tiên Tử, tiếp tục nghe Bất Ngữ Đạo Nhân nói: “Dựa theo quy tắc này thì chỉ có tiểu trấn này nằm trong sự kiểm soát của đối phương, phạm vi quy tắc mà Hợp Thể kỳ nắm giữ sẽ không nhỏ như vậy, đối phương sợ bị tiên nhân của Đại Hạ Vương Triều phát hiện!”

“Quy tắc có thể hạn chế được cả ta chứng tỏ nơi này không chỉ có một tu sĩ Hợp Thể kỳ.”

Trong mắt Bất Ngữ Đạo Nhân lóe lên một tia hung ác, ánh mắt sắc bén như kiếm: “Ngũ đại tiên môn và Đại Hạ Vương Triều liên thủ đã tiêu diệt rất nhiều tu sĩ Hợp Thể kỳ đang thức tỉnh, xem ra hôm nay ta cần phải tiêu diệt thêm vài người!”

Hắn vung phất trần, những sợi phất trần nhỏ như lông bò bắn ra hàng ngàn luồng kiếm khí.

Kiếm đạo là căn bản của Bất Ngữ Đạo Nhân, hắn đã nghiên cứu cả đời, không cần sử dụng linh lực vẫn có thể kích phát kiếm khí!

Kiếm khí công kích vào kết giới của tiểu trấn, kết giới không địch lại được kiếm khí nên bị phá hủy một lỗ hổng.

Ở chỗ hổng, bốn bóng người đang chờ đợi Bất Ngữ Đạo Nhân, quả nhiên nơi này không chỉ có một tu sĩ Hợp Thể kỳ!

Bọn họ là người thiết lập ra quy tắc này nên bọn họ cũng phải tuân thủ, trong tiểu trấn bọn họ không thể sử dụng linh lực, cần phải giải quyết Bất Ngữ Đạo Nhân ở bên ngoài tiểu trấn.

“Giết hắn đi!”

Bất Ngữ Đạo Nhân cười lớn, bước ra khỏi tiểu trấn, giải phóng áp lực của tu sĩ Hợp Thể kỳ đỉnh phong, nghênh chiến bốn vị Hợp Thể kỳ!

“Chỉ với một đám phế vật các ngươi mà cũng muốn giết ta sao?”

Trước khi rời đi, hắn để lại một câu cho Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu: “Trận chiến này có thể kéo dài vài ngày, hai người các ngươi hãy sống sót trong tiểu trấn cho tốt!”

Lỗ hổng dần khép lại, Bất Ngữ Đạo Nhân biến mất ở bên ngoài tiểu trấn.