Là huynh đệ tốt, Mạnh Cảnh Chu cảm thấy mình cần phải an ủi Lục Dương.
“Lão Lục, ngươi bình tĩnh lại đi. Thiên phú pháp thuật của ngươi thì mọi người đều biết, mặc dù thường hay học lệch, nhưng ở bên ngoài, bọn ta đều khen ngươi là thiên tài pháp thuật, chưa bao giờ nói ngươi học lệch cả, ngươi đừng có áp lực tinh thần quá lớn.”
“Ta rất bình thường mà, ngươi xem ta không có học lệch pháp thuật nào đâu, Thôn Thiên Phệ Địa và Trang Tử Thuật.”
“Lúc mới bắt đầu thì Thôn Thiên Phệ Địa, bản mệnh thần thông của Thao Thiết tộc, cũng không phải là thôn phệ vạn vật, mà là có thể ăn linh khí, ăn đất.”
“Đúng vậy, điều này bản tiên có thể chứng minh.” Bất Hủ tiên tử nói, Thôn Thiên Phệ Địa của Lục Dương chính là do nàng dạy.