Xuất phát từ lòng kính trọng với lão tổ Phượng tộc và những ảo tưởng đẹp đẽ của thế nhân về Phượng Hoàng, Lục Dương cảm thấy mình không cần thiết phải nói ra bí mật thượng cổ vừa mới biết được.
Lục Dương cảm thấy mình đã gánh vác quá nhiều chuyện, hắn chỉ mới Trúc Cơ kỳ thôi nha.
Theo lý thuyết, một Trúc Cơ kỳ biết được nhiều bí mật thượng cổ như vậy, kiểu gì cũng có thể lợi dụng bí mật để có được các loại cơ duyên.
Ví dụ như một chủng tộc cổ xưa nào đó đã đánh mất truyền thừa của mình, Lục Dương mỉm cười, thuận miệng nói ra nơi truyền thừa, để cho chủng tộc cổ xưa đó lấy lại được truyền thừa, rồi bọn họ sẽ kinh ngạc hắn như thiên nhân, muốn đưa thánh nữ của bọn họ cho hắn làm lão bà.
Hoặc là khi tiến vào một thượng cổ bí cảnh nào đó, người khác phải đánh đấm sống chết để vượt ải, còn hắn biết được nguyên lý trong đó, cứ như đi dạo mà lấy đi phần thưởng cuối cùng, khiến cho một đám thiên kiêu trợn mắt há mồm.