Lục Dương khéo léo dùng lý lẽ “phàm nhân không có tư cách thưởng thức tài nghệ của tiên tử” để dập tắt ý định trổ tài nấu nướng của Bất Hủ Tiên Tử.
“Lục Dương, ý nghĩ này của ngươi không đúng đâu. Trước mỹ thực, mọi người đều bình đẳng. Nhưng lần này coi như thôi vậy.”
“Tiên tử quả là hiểu biết sâu xa.” Lục Dương không tiếc lời khen ngợi.
Hắn cảm thấy mình vừa cứu sống được vô số người.
Bảy người bọn họ tiến vào thương hội Lạc Địa Kim Tiền, lấy từ ngọc bài thân phận ra đủ loại thi thể yêu thú, tất cả đều là chiến lợi phẩm, khiến những người xung quanh không khỏi kinh hãi.