“Tối hôm qua quá mệt mỏi, còn chưa kịp hỏi, Khổng Tước cô nương, vì sao ngươi lại bị sát thủ theo dõi?” Mạnh Cảnh Chu hào hiệp, thấy chuyện bất bình chẳng tha.
Khổng Tước trầm ngâm một lúc, ba người này tối qua đã cứu mình một mạng, tin được, nói cũng không sao: “Nơi này không tiện nói chuyện, về phòng rồi hẵng nói được không?”
Ba nam hai nữ, năm người cùng đi đến phòng của Khổng Tước.
Khổng Tước rót trà cho bốn người, đặt bình trà xuống, từ từ nói: “Chuyện này phải kể từ khi sư phụ rời khỏi đạo quán.”
“Đạo quán mà sư phụ chủ trì tên là Sơn Hà quán, trong quán chỉ có ta và sư phụ.”