“Hay là bẻ một nhánh của Tuế Nguyệt Tiên để luyện đàn?” Bất Hủ Tiên Tử đề nghị, tất nhiên là truyền âm, không nói ra, vì Cam Điềm vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Bất Hủ Tiên Tử.
Bản thể của Tuế Nguyệt Tiên rất lớn, một cành lá thôi cũng đã to bằng năm, sáu người ôm.
“Liệu có hơi bất kính với tiền bối Tuế Nguyệt không?” Đại sư tỷ hơi do dự.
Bất Hủ Tiên Tử chẳng mảy may bận tâm: “Ôi dào, tuổi gì mà bất kính với chả không. Tuế Nguyệt Tiên còn thường xuyên lấy thân mình luyện khí nữa là.”
“Cành lá chẳng khác nào tóc của Tuế Nguyệt Tiên, bẻ một sợi tóc để luyện khí thì đã sao.”