“Vãn bối Phương Vô Nhai bái kiến tổ sư.” Phương Vô Nhai cúi người, hành đại lễ.
“Không dám nhận, không dám nhận.” Tiên Thiên Đạo Nhân vội vã xua tay. Vấn Đạo Tông có thể kiên trì đến bây giờ, công lao của Phương Vô Nhai không kém gì hắn.
“Tổ sư sáng lập Vấn Đạo Tông, đáng được một lạy.” Phương Vô Nhai nghiêm túc nói.
“Đại sư tỷ, trong tông chúng ta có ai biết đến sự tồn tại của Hãn Hải tiền bối không?” Lục Dương nhỏ giọng hỏi.
“Hãn Hải tiền bối là lá bài tẩy mạnh nhất của bổn tông, không thể tùy ý sử dụng. Theo quy định, chỉ có tông chủ mới có tư cách biết đến.”