“Ngài có tội gì sao?” Lục Dương không hiểu vì sao tổ sư lại muốn tự thú, hơn nữa, trông tổ sư có vẻ khá căng thẳng.
Chẳng lẽ tổ sư đã phạm tội gì mà hắn không biết?
Tiên Thiên Đạo Nhân ngẫm nghĩ một lúc. Thời Đại Ngu, lão vốn thuộc dạng hiền lành, tán công tu lại từ đầu càng chẳng phạm sai lầm gì. Lão có chút không chắc chắn nói: “Ờ, ta sáng lập Vấn Đạo tông có tính không...”
Mạnh Cảnh Chu sợ hãi, lao lên bịt miệng Tiên Thiên Đạo Nhân: “Lời này không thể nói bừa.”
Thôn Vương Gia thuộc Kim Ngưu thành, nên Lục Dương cần áp giải gia đình xà yêu cùng mấy hán tử mê sắc ở thôn Vương Gia đến quan phủ Kim Ngưu thành để xem quan phủ xử lý ra sao.