Bất Hủ Tiên Tử ngồi trên ngai vàng lạnh lẽo, khẽ thở dài.
“Cái ghế này vừa cứng vừa lạnh, đã làm chủ Trung Ương đại lục rồi, vậy mà cũng không sắm nổi một cái ghế tốt.”
Hạ Đế: “…”
Vốn ta thấy ngồi ngai vàng cũng ổn, sao ngươi nói vậy lại khiến ta đáng thương thế này.
“Vẫn là Chu Thiên biết hưởng thụ, cái ghế của hắn làm còn thoải mái hơn cái này nhiều.”