Đỉnh Thiên Môn phong.
“...Ta thấy khí sắc của Đái sư đệ không tệ, khá hơn nhiều so với vài năm trước. Có phải là quản lý đại điện nhiệm vụ càng ngày càng thành thạo rồi không?”
“Thành thạo chỉ là một phần, quan trọng nhất là ba đại Ma giáo yên phận hơn nhiều, không cần phải hao tâm tổn trí phân tích tin tình báo của chúng nữa. Nói ra thì cũng phải cảm ơn Lục sư đệ đấy.”
Đái Bất Phàm nhấp một ngụm trà Ngộ Đạo, nằm thoải mái trên ghế đế, vô cùng dễ chịu.
Nếu là trước đây, hắn nào có thời gian nhàn rỗi như vậy, đến Thiên Môn phong tìm đại sư tỷ uống trà trò chuyện, sớm đã phải nằm bò trên bàn sắp xếp phân tích tin tình báo, phát hành nhiệm vụ rồi.