Ở một chỗ khác, Tần Vũ lạnh lùng nhìn thẳng Khổng Định Quốc, Khổng Định Quốc kêu lên: "Mau ngăn hắn lại! Đừng để hắn đi qua đây!"
Tuy vậy mọi người vừa rồi đều đã chứng kiến sự hung tàn của Tần Vũ, nhìn thấy Tần Vũ xông tới như dã thú, rất nhiều người đều kinh hãi thất sắc, có người muốn ngăn cản Tần Vũ nhưng bị Tần Vũ một chưởng đánh thẳng ngực, gân cốt đứt lìa, nội tạng vỡ nát, sau đó không ai dám lên ngăn cản Tần Vũ cả.
Tần Vũ đã đến trước mặt Khổng Định Quốc, vung Huyết Diễm trường thương của mình, dễ dàng đánh bay những binh lính hộ vệ xung quanh Khổng Định Quốc, sau đó tóm lấy cổ họng ông ta như tóm một con gà, và nhấc bổng cả người ông ta lên không trung.
Khổng Định Quốc như chó rớt nước, dùng sức giãy giụa bốn tay chân, nhưng hoàn toàn vô ích, trong mắt ông ta tràn đầy vẻ sợ hãi, nhìn Tần Vũ bằng ánh mắt van xin, nhưng Tần Vũ phớt lờ ông ta.
“Buông Khổng tư lệnh ra!” Binh lính và cường giả tiến hóa chung quanh vây lấy Tần Vũ, hung hăng gào thét, nhưng không một ai dám lại gần cứu Khổng Định Quốc.