Ánh mắt của Quang Minh Vương lập lòe ánh sáng, chậm rãi nói: "Vậy thì tạm biệt, hi vọng ngươi mau chóng rời đi nơi này."
Quang Minh Vương cũng không muốn gây sự, chỉ muốn đối phương nhanh chóng rời đi, hiện tại mục đích trước nhất của nó chính là truy sát một số dị thú cấp Vương, sau đó nhanh chóng tiến hóa đạt tới một cấp độ mới, chỉ khi đó nó mới có thể đến Phi Tuyết Thành để phục thù những nhân loại nhỏ bé kia.
“Ta nói sẽ đi sao?” Augustus đột nhiên nói, “Đã nắm giữ trạng thái phong ấn, trí lực cũng không kém nhân loại, giai đoạn này có dị thú tiến hóa đến loại trình độ này là rất hiếm thấy, khối năng lượng tiến hóa trong cơ thể của ngươi có thể khôi phục sức mạnh của ta, và xương của ngươi cũng có thể được chế tạo thành một vũ khí tốt."
Những lời này vừa nói ra, ánh mắt của Quang Minh Vương trở nên lạnh lùng, tuy rằng nó không muốn chủ động gây sự, bởi vì trước mắt Augustus này hiển nhiên không phải kẻ tầm thường. Nhưng đối phương lại dám khiêu khích như vậy, với tư cách là một trong những dị thú mạnh nhất Vùng biên cảnh Phi Tuyết, Quang Minh Vương đương nhiên không thể dung túng.
"Tiểu tử... dám kiêu ngạo như thế, đã muốn chết vậy thì... đi chết đi!" Quang Minh Vương nhe răng sắc nhọn trắng hếu, thân thể sói tuyết nhỏ bé đột nhiên tỏa ra ánh sáng chói mắt, cường độ ánh sáng mạnh đến mức có thể xuyên thủng tấm thép dày một tấc (1 tấc = 10 cm). Trong suy nghĩ của nó kẻ lạ xâm nhập này đã mất cảnh giác, dưới sự công kích của ánh sáng mạnh mẽ như vậy, hai mắt của kẻ này sẽ bị mù và hơn nữa là não của y sẽ bị chấn động trống rỗng trong một khoảng thời gian, khiến y khó lòng phản ứng tiếp.