-Chết! Chết!
Tôn Dung, Tôn Thiến hai gương mặt song sinh giống nhau như đúc lúc này đều mang theo vẻ nghiêm túc, ngay cả âm sắc giọng điệu cùng thời gian nói chuyện cũng giống nhau, chúng giống nhau như hai giọt nước, như hình ảnh phản chiếu trong gương.
Theo chữ “chết” ra khỏi miệng, hàn khí trong không khí đột nhiên hạ thấp nhiệt độ xung quanh xuống, một đoàn băng vụ giống như một bàn tay to lớn vặn vẹo trảo về phía Tần Vũ, cùng lúc đó hàn khí tràn ngập bốn phía quanh Tần Vũ tạo thành từng sợi băng xích cuốn tới trói buộc thân thể anh.
Tần Vũ muốn kiến thức xem dị năng dung hợp có uy lực đạt tới trình độ nào, cho nên vẫn chưa sử dụng ngọn lửa xanh cấp bốn của mình, nhẫn không gian trên ngón tay chợt lóe, một thanh trường thương tạo hình không quá tinh xảo xuất hiện trong tay.
- Phá cho ta!