Tần Vũ bình tĩnh lại, anh sẽ không làm hại thằng nhóc này, bởi vì anh qua vết tích trên người nó anh biết bệnh của nó đã đến giai đoạn cuối, rất nhanh thằng nhóc sẽ chết.
Tần Tiểu Vũ thì cúi đầu không nói, Tần Vũ thấy thế bèn an ủi: "Đừng lo lắng, chuyện này anh không trách em."
“Xin lỗi, lần nào em cũng gây phiền toái cho anh.” Tần Tiểu Vũ áy náy nói, nếu không phải cô kiên quyết đút cho cậu bé ăn sô cô la, thì cô đã không bị nó cắn, sẽ không mắc bệnh truyền nhiễm, căn bệnh Blue.
Tần Vũ thực không có ý trách móc cô, anh xoa đầu cô: "Xin lỗi làm gì, không phải chỉ là bệnh thôi sao? Là bệnh ắt sẽ có cách chữa."
Nhân viên thấy vậy, âm thầm lắc đầu, cô ta không nghĩ tới Tần Vũ có thể tìm ra cách chữa khỏi bệnh Blue, phải biết rằng con trai của một vị tướng quân không lâu trước đây đã mắc bệnh Blue, các loại thuốc tốt, các bác sĩ thiên tài nổi tiếng chạy đôn chạy đáo, cuối cùng cũng không làm gì được căn bệnh Blue này.