** Cám ơn bác Kiennh1982 tiếp tục đề cử bộ truyện **
Khoảng bốn giờ sáng, Tần Vũ ngừng chém giết, nhìn sắc trời nói: "Sắp đến lúc rồi, chúng ta đi thôi, trở về nghỉ ngơi."
Trong lòng Linh Tâm Nhi chấn động không thể tưởng tượng nổi, cô bé không thể tưởng tượng được lại tồn tại một người có thể giết nhiều người mà không chịu chút gánh nặng tâm lý nào, những người cực kỳ lợi hại trong mắt cô bé lại bị Tần Vũ dễ dàng nghiền nát như dẫm kiến, thực lực của Tần Vũ mạnh ngoài sức tưởng tượng của cô bé.
Rất nhanh Tần Vũ đã đến căn nhà mà Tần Tiểu Vũ ở, vừa vào cửa bèn nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Tần Tiểu Vũ: "Anh, anh về rồi."
“Ừ.” Ánh mắt của Tần Vũ trở nên nhu hòa.