Không biết chính xác từ bao giờ, bên cạnh Lý Hồng Minh, hai bóng người không biết từ đâu đã xuất hiện, một người trong đó khoảng hai mươi lăm tuổi, dung mạo bình thường, thuộc loại không thể tìm thấy trong đám đông.
Nhưng Tần Vũ lại nhìn hai người đó thêm lần nữa: "Vừa rồi bọn họ đột nhiên xuất hiện... Chẳng lẽ là năng lực Không Gian sao? Phải chăng là Phó Nghĩa, Chiến Thần xếp hạng thứ tư trong mười Chiến Thần Thiên Mông Thành, người sở hữu năng lực Không Gian?"
Mà bên cạnh Phó Nghĩa là một thanh niên lãnh đạm tầm ngoài hai mươi, anh ta khá đẹp trai, nhưng lại vô cùng lạnh lùng, dường như bởi sự xuất hiện của anh ta ngay cả nhiệt độ không khí xung quanh cũng giảm xuống, anh ta mặc đồ đen, giống như một sát thủ luôn hành động trong bóng tối.
Chắc chắn rồi, chàng trai trẻ này là Tu La, người đứng đầu trong các Chiến Thần.
Tần Vũ tán thưởng trong lòng, Tu La này không hổ là Chiến Thần đứng đầu thập đại Chiến Thần, chỉ đứng từ xa nhưng Tần Vũ cũng đã có thể cảm nhận được sát khí kinh người từ Tu La toát ra, thực lực của y tuyệt đối không cùng cấp bậc với các Chiến Thần khác, Tần Vũ đánh giá rằng vị trí người đứng đầu Thập đại Chiến Thần của Tu La là rất xứng đáng.