Không bao lâu Lý Hồng Minh đi vào phòng khách, lúc này trên mặt ông ta mang theo vẻ uy nghiêm nhàn nhạt, tươi cười, không còn dáng vẻ nào đang tức giận, Tần Vũ thở dài một hơi bậc này công phu dưỡng khí che dâu cảm xúc của Lý Hồng Minh, Tần Vũ tự thẹn không bằng.
Phía sau Lý Hồng Minh chỉ có hai hộ vệ, ông ta cũng biết, nếu Tần Vũ thật muốn lấy mạng ông ta, dẫn thêm nhiều hộ vệ hơn cũng vô dụng.
Lý Hồng Minh ngồi đối diện Tần Vũ, trực tiếp nói: "Tôi có thể đáp ứng những yêu cầu vừa rồi của Tần tiên sinh, dù là tiến vào bảo khố chọn bảo vật hay là dẫn ngài tiến vào di tích đều có thể."
Tần Vũ gật đầu: "Sớm lựa chọn như vậy, chẳng phải tốt hơn sao?"
Lý Hồng Minh không khỏi có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng nói: "Tần tiên sinh muốn tiến vào di tích kia, tôi sẽ nói những tin tức quan trọng mà chúng tôi tìm được trong di tích kia cho ngài."