Nhìn thấy bộ dạng đau đớn của Tần Tiểu Vũ, trong lòng Tần Vũ đau đớn tột cùng, chỉ muốn có thể gánh chịu đay đớn thay cho Tần Tiểu Vũ bằng chính thân thể của mình, với tình cảnh này anh lại không có cách nào ứng phó.
May mắn thay, sau vài phút, Tần Tiểu Vũ cảm thấy cơn đau như bị kim châm khắp người, đâm thủng lục phủ ngũ tạng đã biến mất, nhưng cô ấy rõ ràng không còn chút sức lực nào vào lúc này, và cô ấy thậm chí không thể gượng dậy.
"Tần tiên sinh, ngài không sao chứ?" Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm, có binh lính dè dặt hỏi, hiển nhiên trong suy nghĩ của bọn họ, Tần Vũ rất đáng sợ, tuy rằng vừa rồi mọi người bị ngăn ở ngoài kết giới, nhưng bọn họ có thể nhìn thấy tình hình bên trong kết giới, tất cả đều chứng kiến cảnh Tần Vũ đánh Nguyên Quỷ một cách thô bạo, tốc độ và uy lực mỗi chiêu đều kinh khủng khiến mọi người bàng hoàng không gì sánh được.
“Không sao, đừng quấy rầy tôi.” Tần Vũ nhìn ra ngoài phòng, một lát sau bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh.
Tần Vũ ôm Tần Tiểu Vũ trong ngực, cẩn thận dùng khăn tay lau mồ hôi cho cô, Tần Tiểu Vũ vô cùng yếu ớt hỏi: "Tâm Nhi đâu anh?"