Mọi người vội vã đi vào, thế giới bên trong cánh cửa là một không gian vẻn vẹn một trăm mét vuông, giống như một căn phòng hình vuông, sau khi bước vào, mọi người lập tức nhìn thấy một bóng người cao lớn đứng ở phía xa.
Đây là hình dáng của một người đàn ông cao lớn, tai nhọn, cao hai mét, mặc một bộ quần áo màu trắng sờn rách, dường như là vải liệm rách tả tơi, giống như con rối, cũng có phần giống như là xác ướp.
Khuôn mặt của nó teo tóp lại, không còn một chút máu thịt nào, khiến hai gò má trông rất xấu xí gớm ghiếc, hai con ngươi trong hốc mắt nhàn nhạt phát ra tia máu, như sắp lồi ra khỏi hốc mắt khô khốc.
Đám người Tần Vũ vừa vào, cánh cửa phía sau đã biến mất, hiển nhiên, không giải quyết được tình huống trước mắt thì cánh cửa sẽ không xuất hiện nữa.
“Rống!” Xác ướp cảm giác được đám người vừa đến, nó hơi ngẩng đầu nhìn về phía đám người, từ trong cổ họng phát ra một tiếng khàn khàn gầm gừ, nhưng cũng không có ý định xông tới, chỉ là nhìn chăm chú vào Tần Vũ và những người khác với đôi mắt khát máu.