Bóng người nhỏ bé đó là Phùng Tử Kiệt, nam là Tần Vũ, nữ là Tần Tiểu Vũ. Phùng Tử Kiệt vừa dùng năng lực Ẩn Giấu cấp 2 để tập kích giết chết con sói biến dị.
Lúc này Tần Vũ đang khẽ cau mày, anh có cảm giác nhóm mình bị người theo dõi, anh hơi liếc nhìn chung quanh, ngoại trừ ánh mắt kinh ngạc của nhóm những binh lính vừa rồi, anh không phát hiện có ánh mắt nào khác đang nhìn ba người.
Lắc đầu, Tần Vũ cảm thấy dường như mình có chút mẫn cảm.
“Cám. . . cám ơn.” Binh lính kia từ trong kinh ngạc hoàn hồn lại, một người nhìn như tiểu đội trưởng từ một tòa nhà bên cạnh đó bước ra, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, một con dị thú mạnh mẽ như vậy lại bị một đứa trẻ khoảng mười tuổi giết chết chỉ bằng một đòn?
“Mọi người. . . mọi người có phải là những Tân tướng quân mới của Phi Tuyết Thành không?” Người tiểu đội trưởng cẩn thận hỏi han, tổ đội kỳ lạ này có thể dễ dàng giết chết một dị thú mạnh mẽ như vậy, thực lực bực này ở trong lòng anh ta chỉ có thể là tướng quân của Phi Tuyết Thành.