Không có gì ngạc nhiên khi dị năng Thần Khiển của Olek trong cánh tay phải của Tần Vũ có thể điều khiển lực lượng khổng lồ của quyền phong ngay khi quyền phong của Hắc Viên Vương chạm vào nắm tay phải của Tần Vũ, toàn bộ xương cánh tay trái của Hắc Viên Vương đều bị vỡ vụn, ngay cả cơ thể nó cũng không thể chịu được một quyền của chính nó, hiểu đơn giản giống như một người bình thường dùng hết sức bình sinh đấm mạnh vào đá hoa cương, chắc chắn sẽ bị lực đấm đó dội ngược trở lại làm cho gãy tay.
“Ầm ầm…!"
Hắc Viên Vương bị lực phản kích do Thần Khiển của Olek đánh bay ra xa bảy, tám trăm mét, thân hình cao gần hai mươi mét của nó nặng nề đập xuống đất, sóng xung kích kinh hoàng xé toạc mặt đường bê tông, vô vàn vết nứt rất sâu lan khắp bán kính 100 mét trên mặt đường.
"Chuyện gì xảy vậy? Con vượn biến dị bị sao vậy!"
Rất nhiều người lính tiến hóa của Phi Tuyết Thành khi nhìn thấy cảnh này đều không hiểu chuyện gì xảy ra, cảnh tượng vừa rồi diễn ra chỉ trong 1, 2 giây đồng hồ, trong mắt họ là hình ảnh Hắc Viên Vương đấm ra một quyền từ xa, ở đối diện Tần Vũ giơ tay phải lên cũng không làm động tác gì thêm, rồi Hắc Viên Vương tự nhiên bị bắn ngược lại ra xa, nghe rõ mồn một tiếng xương gãy. Trước đó Hắc Viên Vương tung chiêu đánh bay Tần Vũ, khiến Tần Vũ bị thương, vậy mà một quyền vừa rồi của Hắc Viên Vương chuẩn bị lâu hơn hoành tráng hơn, rõ ràng là lực lượng đã tăng lên rất nhiều, nhưng Tần Vũ thậm chí còn không nhúc nhích còn Hắc Viên Vương bị đánh bay.