"Hừ, đây chính là áo nghĩa của ta, ngươi làm sao mà hiểu được? Nhanh thôi ta sẽ cho ngươi hiểu rõ ta mạnh thế nào!" Hai mắt bức tượng băng Mạc Băng như phun ra tơ máu, khóe miệng tượng băng vẽ ra một vòng cung kỳ dị, thời điểm này, Mặc Băng lại phải đối mặt với virus phát tác tiếp tục biến dị thành thây ma, thậm chí bộ não đã bị virus ảnh hưởng, tính cách cũng bắt đầu từ nhu hòa biết chăm lo người khác biến thành cuồng bạo khát máu chỉ biết giết chóc!
---
Tần Vũ lúc này cực kỳ nghiêm túc, động tĩnh bên kia rất lớn, Quang Minh Vương hoàn toàn giải phóng thực lực của nó khiến cho Tần Vũ vô cùng kinh ngạc, nhưng anh cũng không có tâm trạng để ý, bởi vì lúc này anh phải đối mặt với đối thủ không yếu hơn Quang Minh Vương chút nào!
Tần Vũ đang giả vờ bỏ chạy, kéo giãn khoảng cách, cách xa chiến trường bên Mạc Băng và Quang Minh Vương, còn Băng Xà Vương thì nóng nảy bám sát theo gót chân Tần Vũ, chung quanh những dị thú khác liên tục lui về phía sau, sợ bị ảnh hưởng.
“Chắc là được rồi.” Tần Vũ thầm nghĩ, thân ảnh dừng ở giữa không trung, trong mắt sát khí dường như ngưng thật.