“Augustus, ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao?” Toàn thân Mô Thịnh dâng lên lực lượng Hắc ám, thân hình cao lớn gần 2,5m giống như ma quỷ, tản mát ra khí tức đáng sợ.
Mô Thịnh thực sự tức giận, y là con trai của Thần Vương Hắc dị tộc, lời hay ý đẹp cũng đã nói hết với Augustus, nhưng tên kia vẫn coi y như một trò đùa, ai có thể chịu được, chứ y không chịu được nữa?
"Vậy là ngươi không sợ sao? Không sợ thì ngươi phải nói nhiều làm gì, giả dối. Thích thì nhích, tới đây, ta sẽ đánh tan phân thân này của ngươi, chờ ta lấy lại được một phần sức mạnh, ta sẽ tìm ra bằng được cung điện dưới lòng đất đang phong ấn ngươi rồi giết ngươi!" Augustus sẽ không bỏ cuộc sau khi nghe được thông tin về một mảnh vỡ thánh tích đã dung hợp với Mô Thịnh.
“Ngươi tự tìm đường chết! Không cần khiêu khích ta.” Trên gò má hung hãn của Mô Thịnh hiện lên một tia sát khí lạnh lùng, “Ta sẽ cho ngươi biết, có ta ở đây không phải ngươi muốn làm gì thì làm!”
Vút!