Để bảo vệ cô, Tần Vũ phải lần lượt chiến đấu chống lại những kẻ thù mạnh mẽ, hôm nay trái tim của Tần Vũ đã bị Nguyên moi ra và bóp nát, thân thể bị sợi đen mang khí tức hủy diệt của Augustus ăn mòn, thân thể của Tần Vũ từng tấc từng tấc một biến mất. Tần Tiểu Vũ chỉ có thể nhìn sinh cơ của Tần Vũ không ngừng yếu đi, không ngừng biến mất, đau đớn là một loại cực hình đối với Tần Vũ, nhưng đối với Tần Tiểu Vũ nhìn người thân duy nhất trên đời của mình đau đớn cũng là một cực hình!
"Ta. . . Ta đã làm sai cái gì? Các ngươi để muốn ta chết thì ta sẽ chết, nhưng anh trai của ta không thể chết, ta tuyệt đối không cho phép anh ấy chết, càng tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào khiến anh ấy phải chết!" Tần Tiểu Vũ bất giác hai mắt tối đen như hố sâu thăm thẳm, nói những lời điên cuồng, trên người có một tầng hắc ám bọc lại, rồi lại thêm một tầng khác cứ như vậy… Bên trong vỏ bọc hắc ám Tần Tiểu Vũ hét lớn "Kẻ nào muốn chúng ta phải chết... vậy ta cũng muốn kẻ đó phải chết! Hơn nữa là chết không có chỗ chôn!"
Từng vệt đen chậm rãi từ trên người Tần Tiểu Vũ bay lên, tạo nên một hắc vụ thâm trầm, âm u quỷ dị, phảng phất có thể nuốt chửng mọi ánh sáng.
"Xẹt!"
Chiến thương hủy diệt đâm ra, Mô Thịnh nhanh như thiểm điện, luận về tốc độ y so với Augustus còn nhanh hơn không chỉ một bậc, Chiến thương hủy diệt từ bên cạnh mặt Mô Thịnh lướt qua. Một móng vuốt của Mô Thịnh mang theo lực lượng hắc ám, trực tiếp bắt lấy mũi thương hủy diệt, lực lượng hủy diệt cùng lực lượng hắc ám quấn lấy nhau, ăn mòn lẫn nhau, làm cho không gian xung quanh không ngừng vặn vẹo, mà một móng vuốt khác của Mô Thịnh đánh ra một trảo xẹt qua ngực Augustus, máu màu vàng kim bắn tung tóe, cắt ra một vết thương sâu có thể thấy được xương trắng, miệng vết thương còn kèm theo khí đen, không ngừng cắn nuốt huyết nhục của Augustus.