Diêu Khải Nguyên, Đặng Lượng dẫn theo một đám binh lính chạy nhanh về phía một khu rừng rậm, Diêu Khải Nguyên trầm giọng nói: "Tất cả mọi người cẩn thận một chút, động tĩnh vừa rồi chính là từ phía trước truyền đến, nhất định là Tần tướng quân cùng những kẻ yêu vật kia đã xảy ra chiến đấu.”
Trước đó ở Phi Tuyết thành, giữa 3 kẻ Augustus, Nguyên, Họa ba đã phát sinh kịch chiến, Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ chạy trốn, thừa dịp Họa ngăn cản Augustus, Nguyên thoát ra khỏi vòng chiến đấu truy kích hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, nhưng bị Mạc Băng chặn lại, Mạc Băng không địch lại Nguyên bị đánh trọng thương, thiếu chút nữa thì chết.
Sau khi Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ rời không lâu, Họa khống đánh lại Augustus xoay người muốn chạy trốn, Augustus bộc phát ra thực lực cường đại đâm ra một thương xuyên thủng người Họa, khiến cho cô ta triệt để hóa thành tro tàn, sau đó bèn đuổi theo phương hướng hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ bay đi. Mạc Băng ra lệnh tập trung Quân đội trong Phi Tuyết Thành chọn ra đội ngũ tinh anh đi thăm dò tình huống, chính là đám binh lính do Diêu Khải Nguyên và Đặng Lượng dẫn đầu, nhưng vừa nhìn thấy một màn trước mắt bọn họ đều sợ ngây người.
Một mảnh rừng rậm rộng lớn này gần như hoàn toàn biến mất, mặt đất giống như bị hàng loạt tên lửa dày đặc oanh tạc một lần, hố sâu vô số, đan xen chằng chịt khiến cho binh lính khó lòng thể di chuyển.
"Trời đất ơi... này là ... Đây là dấu chân của cái gì?" Có một binh lính chỉ vào trên mặt đất kinh hô, chỗ đó là một cái hố thật lớn, dường như là dấu móng vuốt của một con quái vật gì đó, mà dấu móng vuốt này lớn đến mức khoa trương, một móng vuốt thôi đã dài chừng trăm mét!