"Chờ đã! Ài! Dù cho Tần tiểu tử có tỉnh lại, ta căn bản cũng không thoát ra được." Olek liên tục thở dài, nơi này là trong khe hở không gian, Hoa thú đã gần như đã chết chuyển về hình thái mầm cây không có Tần Tiểu Vũ cho uống máu thì gần như vô vọng, cho dù Tần Vũ hiện tại tỉnh lại, nhưng nếu không tìm được biện pháp thoát ra khỏi khe nứt không gian, thì bọn họ coi như vĩnh viễn bị giam cầm ở đây, ở trong khe hở không gian không có sinh vật sở hữ năng lực Không Gian cảm ứng và chỉ dẫn, cho dù bị vây cả trăm năm đến chết cũng là chuyện bình thường.
Thời gian từng giây từng phút từng ngày trôi qua, khoảng trống trên ngực Tần Vũ đã khép lại hơn phân nửa, nhưng trái tim của anh còn chưa sinh ra, muốn tái tạo một trái tim cần năng lượng gien thật lớn, mà với tốc độ khôi phục năng lượng gien chậm chạp của Tần Vũ, còn không biết phải mất bao lâu mới có thể tái tạo ra trái tim mới.
"Đáng chết, cứ mãi ở trong này, mất đi cảm giác về thời gian, chẳng biết đã qua bao lâu rồi?" Olek có loại xúc động phát điên, nếu như không phải lúc trước nó từng có kinh nghiệm bị nhốt trong Tỏa Linh Tháp cả nghìn năm, một sinh vật trôi nổi trong hư vô thật sự sẽ phát điên, nhưng cho dù có kinh nghiệm rồi, Olek vẫn sợ bản thân sẽ sớm phát điên.
"Đó là cái gì?" Bỗng nhiên Olek phát hiện ở phía trước hư không phiêu phù tới, là một bóng dang thân thể người, chuẩn xác mà nói là một cỗ thi thể, một cỗ thi thể không đầu.
"Mẹ nó! Augustus!" Sau khi cảm nhận được cỗ khí tức vô cùng quen thuộc trên thi thể này, Olek thất thanh kêu lên, bởi vì cỗ thi thể không đầu này rõ ràng chính là thi thể Augustus!