Một tay của Nhan Ly Ly đặt lên ngực Tần Vũ, quang mang quanh người cô bắt đầu khởi động vận chuyển, dường như đang cảm ứng cái gì đó, dần dần có một vẻ khiếp sợ hiện lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Nhan Ly Ly.
"Làm sao vậy?" Nữ tử trẻ tuổi thấy thế nhịn không được nói.
Nhan Ly Ly có chút lắp bắp nói: "Anh ấy... Anh ta bị thương nặng quá! Mỗi... Mỗi một tế bào đều khô khốc, cho dù là người tiến hóa cường đại bị thương như vậy sợ là vài phút cũng không trụ được sẽ tử vong ngay lập tức.”
Tần Vũ có chút ngoài ý muốn Nhan Ly Ly này lại có thể dễ dàng dò xét ra thương thế của anh như vậy, đích xác như vậy, người khác ở vào trạng thái này tuyệt đối là chết không thể sống, anh chính là nhờ có được thân thể bất tử mới có thể sống sót.
Sau đó vẻ mặt Nhan Ly Ly thoải mái không ít, bởi vì cô phát hiện Tần Vũ bị thương nặng như vậy ngay cả động ngón tay cũng khó, tự nhiên là không có khả năng đả thương cô.