Lúc này, Tống Tĩnh Vy trốn sau lưng Tần Vũ, hai chân run lẩy bẩy, cô thấy có rất nhiều người bị chặt đứt tay, đứt chân, rơi đầu, lủng bụng có thể nhìn thấy sự tàn nhẫn của đám người áo đen này.
Tên đàn ông nữ tính liếc xéo, lườm Tống Tĩnh Vy và Xích Hàn Đồng ở phía sau Tần Vũ, hừ nhẹ nói: "Hừm, cũng xinh đẹp quá chứ nhỉ! Đúng chán ghét!"
Tên đàn ông nữ tính nhìn lại người đàn ông lưng gù, nói: "Trong phòng thí nghiệm cũng không cần hai người này đâu, giết đi nhé."
Một nụ cười dâm đãng xuất hiện trên khuôn mặt của người đàn ông lưng gù: "Không thể nào, anh không muốn phụ nữ xinh đẹp thì cũng phải để dành cho người khác chứ, còn biết bao nhiêu đồng đội đang đợi chia sẻ kìa."
Khuôn mặt Tống Tĩnh Vy tái nhợt vì sợ hãi, khắp người run rẩy, đôi mắt đỏ hoe sắp khóc chứa đầy vẻ thương hại cầu xin sống sót, ngược lại Xích Hàn Đồng biểu hiểu lạnh nhạt thờ ơ, hơn ai hết cô biết rằng những kẻ này sẽ sớm trả giá khi khiêu khích Tần Vũ.