Đi trên đường phố thành Thần Phong, Tần Vũ không khỏi thở dài, sự phát triển của thành Thần Phong quả thực quá nhanh, hàng loạt các tòa nhà cao tầng mọc lên cao chót vót, thậm chí có phố thương mại buôn bán các loại hàng hóa xa xỉ, khiến người ta không thể tin rằng thành phố này chỉ mới được xây dựng chưa đầy một năm.
Tần Vũ bỗng nhiên phát hiện Xích Hàn Đồng có vẻ hơi lơ đảng, anh nghi ngờ hỏi: “Cô sao vậy?”
Xích Hàn Đồng dường như đã hạ quyết tâm, cô nhìn Tần Vũ, nói: “Tần Vũ, nếu một ngày nào đó tôi không còn có ích gì cho anh, anh có còn để tôi theo bên cạnh anh không?”
Vẻ mặt của Xích Hàn Đồng hơi thấp thỏm không yên, tuy Tần Vũ thấy khó hiểu nhưng anh vẫn trả lời: “Có.”
Anh đã cứu mạng Xích Hàn Đồng, số phận của Xích Hàn Đồng cũng rất giống anh, cả hai đều mất đi người quan trọng nhất, trong khoảng thời gian này, Tần Vũ cũng công nhận năng lực của Xích Hàn Đồng, dù cô ấy có mất đi năng lực giúp đỡ anh thì Trọng Chiếu cũng sẽ không bỏ rơi cô ấy, cùng lắm là nuôi cô ấy mà thôi, Tần Vũ vẫn rất rộng lượng với những người đã giúp đỡ anh.