Lý Trường Sinh thì lại kéo thanh Thần Vọng kiếm dài sáu thước kia, tiếp tục đi về phía trước, nơi mũi kiếm đi qua, vẫn là một khe sâu hoắm.
“Đây không phải là ta hung hăng ngông cuồng, mà là tự tin. Trong thiên hạ này, Siêu Phẩm không ra, Lý mỗ vô địch! Đáng tiếc, bộ phân thân này của ngươi là vô số mồ hôi nước mắt của dân chúng, giờ lại bị hủy trong tay ta, há không phải là phí của trời?”
Bộ phân thân này của quốc sư, vốn nên dùng để chống lại Cự linh phương bắc, giờ lại bị hủy ở đây.
Đúng lúc này, Ngọ Môn kia cũng vỡ vụn, kiếm ý của Lý Trường Sinh đã đánh nó thành bột mịn đầy trời.