“Không đủ địa bàn thì đi cướp! Tạm thời cứ quét sạch tám quận Đông Châu đã, còn mấy quận phía tây Phì Châu, có thể cướp thì cướp, có thể chiếm thì chiếm. Chúng ta nuôi nhiều người như vậy, không chỉ ngồi chơi không làm việc.”
“Còn cả những đường khẩu và phân đà mới kia nữa, lúc trước các ngươi không có hơi sức quản lý, không thể làm gì bọn họ. Nếu ta đã trở về rồi, như vậy thì phải có quy củ, bảo bọn họ bù đắp tất cả khoản tiền đã thiếu đi, ta cho bọn họ một tháng.”
Sở Hi Thanh cười lạnh: “Nếu đã mượn danh tiếng của Thiết Kỳ Bang ta, vậy thì phải ra một phần sức lực cho Thiết Kỳ Bang.”
Nếu đã vào Thiết Kỳ Bang, đã lập lời thế, vậy thì những người này không thể làm càn được.