“Ái khanh không cần như vậy!”
Kiến Nguyên đế phất tay ra hiệu, để Sở Như Lai đứng lên: “Long Dương cũng là muội muội của trẫm, trẫm tự nhiên sẽ dùng tất cả khả năng để đưa nàng bình an trở về. Thật ra quốc sư vừa mới dùng máu của Long Dương để truy tìm, đã cảm ứng được tung tích của nàng.”
Mặt Quốc sư Vũ Côn Luân lại trầm như sắt: “Ta chỉ có thể cảm ứng được vị trí của Long Dương ở phía đông, cách kinh thành ít nhất mười hai ngàn dặm, nhưng không thể tìm được vị trí cụ thể. Vị trí của Long Dương chẳng những có trận pháp mạnh mẽ, mà còn có một thuật sư vô cùng cao siêu che đậy thiên cơ, nhiễu loạn tinh tượng.”
Tiếu Hồng Trần suy tư, nghĩ thầm lời này của quốc sư đã tiết lộ rất nhiều tin tức.